Chào mừng các bạn đã quay trở lại với chuyên mục Tài chính cá nhân của Kho Thóc. Mình không viết nhiều về tài chính bởi vì mình thấy cái ngành này nó rất là nhạy cảm. Mặc dù là mình cũng đi học rất là nhiều về tài chính, mình có một bằng thạc sĩ về nó ở học ở bên nước ngoài, nhưng mà khi mình càng hiểu biết, mình càng biết nhiều về nó thì mình càng không muốn nói về nó. Đấy là cái nghịch lý ở mình. Tuy nhiên là mình nhận được rất là nhiều cái lời đề nghị của các bạn là “Anh ơi anh làm video về tài chính đi? Tại sao anh không làm về tài chính nữa? Xong rồi là cái video anh làm rất là hay, tại sao anh không làm thêm?”. Mình bảo “Ok, được rồi, mình sẽ làm thêm”. Tuy nhiên là mình sẽ chọn lọc, chắt lọc ra những video thực sự mình thấy nó có giá trị đối với các bạn, chứ mình sẽ không làm những nội dung tràn lan về tài chính như bây giờ các bạn có thể Google và xem hay xem trên YouTube những các bạn khác làm.
Hôm nay mình sẽ làm về tài chính cá nhân. Mình cũng muốn nói trước là mình không hề biết một cái nguyên tắc nào về quản lý tài chính cá nhân khi mình bắt đầu kiếm được ra những đồng tiền đầu tiên hay là mình bắt đầu tự lập. Đó là thời điểm mình bắt đầu đi học đại học. Lúc đó mình thực sự là mình lên đại học, mình bắt đầu đi làm và kiếm tiền ấy, mình không hề biết là mình cần phải xử lý thế nào với đồng tiền đó. Mình không được dạy dỗ. Bố mẹ mình cũng không dạy mình những nguyên tắc quản lý đồng tiền bao giờ cả. Và vì vậy nên là nó là ở mình mà hết mà thôi.
Mình cũng hơi khác với những bạn sinh viên khác khi mình bắt đầu lên đại học. Mình không đi tập trung vào kiếm tiền. Mình không tập trung vào đi việc kiếm tiền nó là giống như kiểu là các bạn có thể đi làm thêm hay là tập trung đi đi dạy, đi tutoring đó là đi đi dạy thêm đi gọi là gia sư đấy. Mình quên cái từ đấy rồi. Thực sự là mình cũng không phải là giàu có gì đâu. Nhà mình cũng không phải là nhà có điều kiện và cái số tiền mà ngoài cái số tiền mà mình ăn mình ở ra, số tiền mà mình đóng tiền nhà hàng tháng ra hồi mình còn là sinh viên ấy, thì cái số tiền mình có thể thực sự ăn và tiêu trong tháng chưa đến 1 triệu đồng một tháng đâu.
Nhưng mình cũng không đi dạy thêm bởi vì mình thấy là cái khoảng thời gian mình đi dạy thêm ấy thì cái chi phí cơ hội, thà mình bỏ cái thời gian mình đi dạy thêm này ra, mình làm những công việc khác, mình tham gia những hoạt động khác, những câu lạc bộ khác, mình gain được nhiều những kỹ năng, những kiến thức hơn, sau này mình đi làm nó có giá trị hơn là việc mình đi dạy thêm thì mình không đi theo những con đường đó nên là thực sự mình không kiếm được quá nhiều tiền hồi mình còn là sinh viên đâu.
Nhưng mình không hiểu sao đến bây giờ mình vẫn không hiểu vì sao mà sau 4 năm đại học mình có thể mua được một cái iPhone 5, một cái iPad 4 và một cái máy ảnh Canon 40D cộng với lens, hai cái lens. Tổng số tiền phải đến gần 30 triệu. Giờ mình cũng không hiểu tại sao mình có thể có nhiều tiền như thế được mà thực sự mình không có tiền ăn hồi đấy luôn nên là cái khả năng thực sự là tiết kiệm của mình nó cũng khá là kinh khủng khiếp đấy.
Vì sao mình có thể làm như thế được? Bởi vì thực sự là khi mình bắt đầu kiếm được đồng tiền mình đã bắt đầu đặt ra những quy chuẩn, những nguyên tắc đặt ở giữa trong đầu mình rồi. Mình không hề viết xuống, mình không hề suy nghĩ, không hề nghiên cứu và Google “làm thế nào để quản lý tiền?”. Không bao giờ mình đọc những cái bài báo như thế, không bao giờ mình nghe những cái những cái lời khuyên gì cả, mình tự tạo ra những cái nguyên tắc đấy trong đầu mình.
Vì thế trong video này mình sẽ nói về những nguyên tắc đó trong đầu mình. Nó lớn lên và nó phát triển qua từng năm từ lúc mình bắt đầu kiếm những đồng tiền đầu tiên, mình rất là không khá giả, vài trăm nghìn đồng thôi, cho đến bây giờ mình cũng có một công việc rất là tốt với mức lương rất là ổn định, rất là tốt và những nguyên tắc đấy nó vẫn grow, tiếp tục trong đầu mình và mình sẽ nói ra trong video này năm nguyên tắc mà thôi, không phải toàn bộ, chỉ là năm nguyên tắc chính và vì thế nó là rất là chủ quan về phía mình.
Vì vậy nên là có những nguyên tắc thực sự nó không phù hợp với các bạn thì các bạn cũng nhẹ nhàng ở dưới phần comment, cũng đừng có chửi bới mình quá nhiều. Mình cũng hy vọng là không nhận được nhiều những comment chửi bới. Mình sẽ bắt đầu luôn nhé.
Nguyên tắc đầu tiên mình đặt ra cho bản thân mình: không bao giờ tiêu hết số tiền lương mình nhận được trong tháng đó, mà thay vì đó phân bổ ra. Ví dụ như là khi mà mình nhận được một cục lương nhá, giả dụ như là mình hay nhận lương vào cuối tháng đi, ngày cuối tháng đó mình nhận lương, mình ngay lập tức nhét vào tài khoản tiết kiệm. Nhét bao nhiêu phần trăm thì tùy lương tháng đó vì như mình làm ngân hàng thì cái lương mình nhận được hàng tháng nó sẽ không cố định, có những tháng cao, có những tháng thấp, nó còn phụ thuộc vào performance của mình và performance của ngân hàng trong cái tháng đó. Ví dụ Vietcombank trong tháng đó họ có làm ăn tốt hay không thì họ sẽ trả cho lương mình cao hay không. Vì vậy nên là nó sẽ là một tỉ lệ phần trăm nhất định mà thôi và mình sẽ chỉ để lại một khoảng tiền rất nhỏ để mình có thể tiêu pha ở trong đó.
Trong đó không bao gồm tiền nhà nhưng nó bao gồm những tiền như là tiền ăn, tiền mình đi siêu thị này, tiền mình đi xăng xe này, ăn uống với bạn bè này, gặp gỡ bạn bè này, xong rồi là gì, tiền điện thoại. Nói chung là những cái khoản chi phí linh tinh khác, những chi phí mà mình không thể nhìn thấy trước được nhưng mình để lại số tiền rất là nhỏ trong đó thôi vì sao? Mình sẽ ép bản thân mình là mình sẽ không được tiêu quá trớn. Khi mình để lại cho mình một số tiền ít ấy thì mình sẽ không có cái suy nghĩ là “Ôi, giống như kiểu là bây giờ tự dưng trong tài khoản mình có khoảng 30 triệu đồng chẳng hạn mà mình có thể tiêu pha thoải mái với 30 triệu đấy”. Bắt đầu mình sẽ nhảy ra những cái nhu cầu phù hợp với cái số tiền 30 triệu đấy. “Hay là bây giờ mình mua cái gì đây? Mua mấy cái thứ hay ho thì vài triệu, chục triệu được không?” Bắt đầu chúng ta sẽ có suy nghĩ như thế. Thay vì đấy mình sẽ chỉ để cho mình một số tiền rất là nhỏ thôi, vì thế nên nó không cho mình được tiêu quá những cái ngưỡng cho phép cho bản thân mình.
Bây giờ nếu mà mình có thể đưa cho bạn bài học sau cái ý đầu tiên này thì mình sẽ đưa cho bạn một cái bài học như thế này: hãy cố gắng nắm được toàn cảnh bức tranh thu chi của các bạn trong năm như thế nào. Bên nguồn thu của các bạn là gì? Các bạn có những nguồn thu nào? Lương thưởng này, đi đầu tư, nguồn từ lãi tiết kiệm đổ về hay là nguồn thu nhập bên ngoài. Các bạn có thể buôn bán bên ngoài hay là bố mẹ cho như thế nào? Nghĩ ra, viết ra một bên. Bên còn lại các bạn chi như thế nào? Tiền ăn uống, tiền ở, tiền đóng tiền, tiền học này, xong rồi là tiền điện thoại này, tiền đi chơi này, tiền đi ăn uống với bạn bè. Ghi hết ra bên này. Khi đó các bạn có thể nhìn ra hai bên, bên nào cao hơn bên nào. Nếu chi các bạn mà nhiều hơn thu, xem lại bản thân mình là các bạn đang bị chi quá mức. Những cái khoản chi nào các bạn có thể cắt được thì cắt. Nếu thu nhiều hơn chi, nó còn xảy ra nhiều trường hợp thu nhiều hơn chi theo kiểu là nhiều hơn một chút thôi, các bạn cũng phải xem lại.
Nhưng mình, mình phải để cho phần thu nhiều hơn hẳn chi. Mặc dù là kể cả cái thời điểm sinh viên mình không kiếm nhiều tiền nhưng chi mình vẫn phải ít hơn thu rất nhiều và đến bây giờ mình kiếm ra được nhiều tiền hơn, hơn rất nhiều tiền hơn rồi thì thu mình vẫn cao hơn chi rất là nhiều. Mình không có chi quá bới bằng với cái mức thu mình đang mình đang nhận được. Đấy là cái mà mình luôn nhìn ra.
Thực ra mình không có bắt các bạn là cứ lúc nào các bạn cũng phải viết xuống là “Hôm nay mình ăn hết 10.000 hay là mình mua bữa sáng hết 7000 đồng”. Mình là một người against, mình không không không phải là một người theo cái trường phái là ghi lại hết tất cả thu chi của bản thân mình, không. Mình thấy cái thời gian mà chúng ta ngồi cứ nhập nhập vào ấy là mình hôm nay mình ăn không xứng đáng, thà thời gian đấy mình mình dành thời gian đấy mình đọc sách, mình đi chơi hay là mình làm những việc khác nó có tạo ra nhiều giá trị cho bản thân hơn nhiều. Nhưng thời điểm ban đầu các bạn nên làm điều đó để các bạn biết được là các bạn đang thu chi như thế nào. Rồi sau đó các bạn có thể làm gì? Lên kế hoạch. Lúc đấy chúng ta có thể plan được dài hạn hơn theo ngày, theo tháng, theo năm và đặc biệt là khi các bạn có những khoản nợ thì các bạn có thể biết là các bạn có thể trả nợ được bao giờ thì xong và cắt đi những cái khoản chi không cần thiết để có thể trả nợ được nhanh hơn.
Ok, điểm thứ hai, không dùng thẻ tín dụng. Thực sự thì cái này có thể nó không áp dụng quá nhiều về các bạn đâu đặc biệt là các bạn đang xem mình có thể là các bạn đang ở tấm tuổi 18 20 22 hoặc là sinh viên thì các bạn chưa thực sự là kiếm ra được thu nhập quá nhiều để mở được thẻ tín dụng thì nó không áp dụng với các bạn. Nhưng mình muốn nói với những bạn mà bắt đầu có thu nhập rồi mà bắt đầu mở được thẻ tín dụng rồi mà càng ngày thì các ngân hàng họ càng dễ những cái tiêu chí được mở thể tín dụng càng ngày nó càng dễ hơn nó không khó như ngày xưa nữa. Thì bắt đầu là chúng ta dễ có thể tín dụng h th rất dễ xa đọa về việc là tiêu pha trước khi có tiền.
Thẻ tín dụng là gì? Thẻ tín dụng là một hình thức cho vay đối với ngân hàng. Nghĩa là các bạn có thể không cần có tiền trong tay nhưng các bạn vẫn có thể mua được cái này cái kia vẫn có thể thanh toán ở những khoản này khoản kia nó có thể ch giải dài từ vài đồng vài nghìn đồng cho đến tận là mấy chục triệu đồng nó phụ thuộc vào cái nguồn cái cái income cái thu nhập của các bạn các bạn thu nhập càng cao thì hạn mức thể tính dụng các bạn càng cao. Nhưng thực sự câu chuyện này nó không áp dụng với Việt Nam cho lắm bởi vì nó nó trái ngược lại Việt Nam. Bên Mỹ thì cái văn hóa bên họ là văn hóa nợ. Các bạn có thể thấy là sinh viên ở bên Mỹ họ học xong đại học họ học xong thạc sĩ học xong cao đẳng họ có hàng có thể có đến hàng nghìn ch đến hàng vài chục nghìn đồng nợ. Lại nghìn đồng mình xin lỗi vài chục nghìn đô nợ chính phủ bên đó.
Và đấy là cái thói quen của họ rồi. Đấy là cái văn hóa của họ khi họ đi học thì bố mẹ họ sẽ chu cấp một phần. Nhưng phần lớn là họ sẽ phải tự đi vay chính phủ để trả để để để đi học trước rồi sau để kiếm tiền thì họ chả sao. Vì vậy nên là cuộc sống của họ là cuộc sống của nợ. Vì vậy nên họ cũng đã quen quá việc quen với cái việc là dùng thẻ tín dụng mà thẻ tín dụng gì, MasterCard Visa nó bắt đầu từ Mỹ chứ từ đâu đúng không. Nên là lúc đó thì bắt đầu là họ họ quá quen với cái văn hóa đó rồi.
Tha trái ngược lại với chúng ta, chúng ta đến từ văn hóa tiết kiệm. Bòn mod ở Việt Nam chúng ta phù hợp hơn nhiều sử dụng nhiều thẻ debit card hơn đó là thẻ ghi nợ hơn vì vậy nên là chúng ta có bao nhiêu tiền chúng ta tiêu bấy nhiêu. Đó là thẻ ghi nợ đúng không. Thì mình cũng khuyến khích các bạn nên đi theo cái hướng đó là dùng thẻ ghi nợ nhiều hơn bởi vì khi đó thì các bạn có thể plan được cái thu chi các bạn một cách dễ dàng hơn. Nhưng mà nếu mà các bạn nào mà thông minh và quản lý được tiền bạc của mình tốt thì dùng thẻ tín dụng nó có lợi hơn một chút. Đó là thẻ tín dụng nó sẽ giúp cho các bạn sao? Tích điểm. Nó dùng cho các bạn nó giúp cho các bạn khi các bạn không có tiền mặt ngay lập tức. Nhưng các bạn có khả năng trả nợ ngay lập tức sau một vài ngày, sau một vài tuần không được để quá cái thời mà nó cho phép trong cái thẻ đó.
Hoặc là các bạn có thể dùng những cái promotion của thẻ tín dụng như là thi thoảng mình hay mình chỉ dùng thẻ tín dụng khi mà nó có promotion. Ví dụ như ngày xưa mình hay đi Việt Nam mình hay bay Việt Nam eli mà cái thi thoảng nó có promotion mình có thể mua được những cái vé rất rẻ mà còn giảm 50% vé bay từ đây vào Đà Lạt bay từ đây V Hồ Chí Minh rẻ lắm các bạn ạ 500.000 vé. Thì mình không nhiều lắm nên là mình mình chỉ sử thể dụng khi mà thực sự cần thiết. Còn nếu mà chúng ta có tiền thì nên dùng thẻ ghi nợ, ok.
Cái điểm thứ ba đó là mình luôn thiết lập một cái hạn mức cụ thể cho các hoạt động thu chi trong cuộc sống của mình. Thực sự thì mình không có ghi thẳng xuống là ví dụ như là “Hôm nay tôi đi chợ thì tôi phải tiêu ít hơn 50.000 hay là ngày mai tôi đi ăn với bạn là tôi phải tiêu ít hơn 100.000”. Không bao giờ mình có những cái Nhữ thế. Tất cả những nguyên tắc này, cả những cái việc thu chi của mình không bao giờ mình ghi xuống một cái gì cả bạn. Chả bao giờ mình đọc ở đâu cả. Nó tất cả nó nằm ở trong này của mình hết. Tuy nhiên là cái hoạt động gì nó cũng đều có một cái ngưỡng nhất định ở trong này và mình cũng không bao giờ mình nghĩ về cái ngưỡng đấy và nó tự nó naturally come to me. Nó thực sự là nó đến với mình một cách rất là tự nhiên mà thôi.
Ví dụ như là việc mình đi ăn với bạn bè mình sẽ trước khi mình đi ăn bạn đấy Mình sẽ xem là bạn đấy là bạn nào, thân với mình ở mức nào, có phải là bạn thân thiết hay bạn chỉ thân xã giao. Chúng ta gặp mình với bạn ấy gặp nhau với tần suất như thế nào, một năm một lần một thần tuần một lần một tháng một lần. Cái mục đích Gặp để làm gì? Chỉ là để chơi bời để để cch up với nhau hay là vì mục đích công việc. Và cái điểm quan trọng nhất đó là thu nhập của người đó ở mức nào. Nếu mà cái người mà mình định hẹn gặp ấy, người ta có mức thu nhập cao hơn hẳn mình và cái mục đích của buổi gặp hôm đấy chỉ là để Ok anh em C chop với nhau nói chuyện với nhau vớ V vẩn gọi là buôn chuyện linh tinh thôi, nhưng mà người ta không nhạy cảm và người ta đưa mình đến những chỗ rất là đắt tiền, ăn hàng triệu một bữa, mình từ chối mình sẽ không Khảm những người như thế và những buổi như thế nếu mà họ không còn không nhạy cảm như vậy.
Ngược lại nếu mà mình gặp những người bạn thân của chúng ta, một tuần gặp hai lần đấy và chúng ta kiểu rõ ràng là bạn thân rồi thì gặp cũng chỉ để nói chuyện linh tinh thôi thì rõ ràng sao? Chúng ta ăn sẽ chỉ xét ở những cái hạn mức rất thấp thôi. Chả có cớ gì mà một gặp một người bạn thân một tuần hai lần mà toàn đi ăn để cái i sushi 500.000 bữa cả. Nó không nó không đáng nó chả có ý nghĩa gì kể kể cả cái việc mà Mình với bạn đấy đều là những người có thu nhập cao đi chữa nó không xứng đáng so việc là tiêu tiền về những cái mục đích như vậy đúng không. Những cái này nó là những cái mà nó thực sự những quy tắc nó chỉ nằm ở trong đầu mình m chẳng gi nghĩ về những quy tắc như thế đây là chẳng qua là mình làm video mình phả nghĩ ra tự dư mình thấy là mình có những quy tắc như thế trong đầu mà thôi.
Nhưng mà bất cứ hoạt động nào trong cuộc sống mình đều có những cái ngũ nhất định mà mình sẽ không bao giờ vượt qua những ngưỡng đó. Mặc dù nế là những ngưỡng rất là mềm, nghĩa là mình có thể R đi trên xuống như mình không cố định nhưng mình mình áp dụng nó cực kỳ chặt chẽ trong cuộc sống của mình cho tất cả các hoạt động thực ra là trừ một số hoạt động nh Nhất định như kiểu là những hoạt động bất khả kháng như là mình bị ốm hay là mình bị bệnh đấ chẳng hạn không ai có thể biết trước được là bao giờ chúng ta đổ bệnh, không ai biết trước được là cái bệnh đó cái cái viên thuốc đó nó tốn bao nhiêu tiền để chữa được cái bệnh đó và cái bệnh nó có mãn tính hay không có uống thuốc cả đời hay không như thế là những cái chúng ta có thể đặt trước vài cái mô hình tài chính cá nhân của chính bản thân chúng ta đúng không. Hoạt động đấy Mình không nói nhưng đó chỉ là trường hợp ngoại lệ mà thôi kể cả cái việc mà các bạn mua những khóa học này khóa học kia hay là đầu tư cho cho kiến thức đi Chẳng hạn mình đã nói trong video Mình đi du học, mình có nói trong video đấy đầu tư cho kiến thức là một khoản đầu tư không bao giờ là lỗ, Đúng không các bạn.
Nhưng không phải lúc nào các bạn cũng có thể vung tiền ra để đầu tư cho kiến thức được. Trên thế giới này Mình nghĩ có tên đến hàng triệu đến hàng chục triệu những khóa học khác nhau nhưng các bạn nhìn xem cuộc sống các bạn một ngày Các bạn có bao nhiêu thời gian hai 24 tiếng các bạn ngủ mất 8 tiếng rồi Đi làm mất 8 tiếng rồi còn dành thời gian làm gì ăn uống Đánh răng rửa mặt chắc là còn lại được bao nhiêu tiếng để các bạn học thực sự dành ra để học.
Đây mà mình nghĩ chắc chắn các bạn luôn có những cái to list những cái những cái các bạn đưa vào những cái note của các bạn là “Ôi mình phải học khóa học này khóa học kia”. Các bạn đã bao giờ thực sự học khóa học Đế hay chưa? Có khi một đời người chúng ta không học được nổi 100 khóa học mà có đến hàng triệu hàng chục triệu khóa học ngoài kia. Thì bây giờ chúng ta cứ vung tiền để học nh học như thế các bạn có học không mà kể cả các bạn học xong rồi thì thực sự nó có giá trị với bạn hay không. Vì vậy nên là Kể cả việc đầu tư cho kiến thức cũng phải nghĩ xem cái khoa học đấy nó có thực sự giúp cho cái con đường sự nghiệp của các bạn hay không và nó thực sự Á được cái value gì cho cuộc sống của các bạn chứ không phải là cứ giáo dục là chúng ta Vông tiền cho nó đâu. Vì vậy nên là gì? Cái điểm thứ ba này thiết lập hạn mức cho tất cả những cái công việc Những cái hoạt động thu chi trong cuộc sống.
Cái điểm thứ tư đó là mình cực kỳ chú ý đến cái sở thích của bản thân mình, những cái gì mình thích, những cái gì mình muốn và những cái gì mình cần, mình không để cho hai cái nên là chỗ lẫn vào nhau. Các bạn cũng biết về cái tháp nhu cầu của Maslow cái này rất là nổi tiếng rồi nghĩ là khi mà các bạn những cái nhu cầu cơ bản nhất của con người được đáp ứng thì bắt đầu chúng ta sẽ có tìm kiếm đến cái việc cái sự thỏa mãn những nhu cầu ở phía bên trên.
Ví dụ như bây giờ trong tháng 7 tháng 8 này chúng ta đang bị lockdown theo chỉ thị 16 của Chính phủ thì chúng ta đang ở nhà. Nhiều bạn phải work from home. Vì thế nên nhiều công ty họ không làm ra tiền họ bắt đầu cắt lương của chúng ta đi thì chú khi chúng ta có ít tiền đi thì nhu cầu Chúng ta ăn sang mặt đẹp mặc đẹp sorry nó sẽ ít hơn hẳn đúng không. Chúng ta chỉ có những nhu cầu rất cơ bản là ok ăn uống Hôm nay ăn uống chỉ đủ chất thôi là qua ngày là ok rồi. Nhưng khi các bạn đ bắt đầu lockdown nó nó nó nhẹ nhàng đi bắt đầu Chúng ta mở ra chúng chúng ta đ uống cà phê Chúng ta đi gặp gỡ ăn những món sang chảnh các thứ rồi là đi ăn ốc ăn ếch này nọ bắt đầ chúng ta tiêu nhiều tiền hơn đúng không. Hoặc là nhìn rộng ra nữa là Jeff B mình không biết có đặt đọc tên đúng ông không tỷ phú giàu nhất bây giờ đấy nhu cầu của ông là gì. Đi ra ngoài vũ trụ nên là khi mà chúng ta càng có nhiều tiền thì nhu cầu của chúng ta càng nhiều hơn.
Vì vậy nên là chúng ta cần thực sự phải để ý đến cái mà chúng ta thích đó là cái gì khi mà các bạn đã có những cái sở thích những cái đam mê riêng của bản thân mình thì các bạn sẽ sẵn sàng vung tiền cho nó mà nó sẽ thiếu suy nghĩ hơn bình thường rất là nhiều. Mình cũng có những sở thích đam mê như vậy thôi như là máy ảnh như là đồ công nghệ chẳng hạn nó cũng rất là tốn tiền. Nhưng mà đối với mình ấy trước khi mình mua một món đồ gì đó thì mình luôn lập ra một cái bảng cũng là trong đầu mình thôi cost and benefit. Cost là chi phí benefit là những cái lợi ích mình có được khi mình dùng món đồ đó. Chi phí này không chỉ là là tiền nhá nó còn là những cái chi phí khác đặc biệt n là chi phí cơ hội. Chi phí cơ hội của việc mình sử dụng món đồ nó so với việc mình không sử dụng món đồ đó. Chi phí cơ hội của việc mình dành thời gian để nghiên cứu món đồ đó.
Ví dụ như là bạn biết là cái m Laptop này mình mua ấ mình dành ít nhất phải 4 tháng để nghiên cứu nó. Mình xem phải đến hàng trăm hàng nghìn giờ mình đọc vế nó xem là mình có nên mua cái Laptop này không. Chi phí cơ hội mình bỏ ra nó quá nhiều nhưng thực sự là cái benefit mình nhận được sau khi mình mua laptop này còn nhiều hơn hẳn. Đấy là những cái mà mình đã phải cân đo đong đếm trong đầu.
Xong rồi là gì? Cái added value của cái món đồ đó trong cuộc sống sống của chúng ta là cái gì ở bên phần benefit này này. Nghĩa là cái cái món đồ đó nó nó tạo ra được những cái giá trị gì chong cuộc sống của chúng ta. Xong rồi là chúng ta nên mua cái món đồ đó ở đâu. Có thể là mua ở chỗ này đắt hơn chỗ kia nên mua second hand nên mua mới. Xong rồi là chúng ta có cần phải mua nó món đồ đó hay không. Có thể chúng ta cũng chả cần thiết đến nó mà mua chỉ để đẹp để sướng cho mình ấy thôi ch ta có thực sự cần thiết những điều đó hay không. Phải thực sự suy nghĩ đặc biệt ở những món đồ mà chúng ta yêu thích và những món đồ càng đắt tiền thì mình càng dành nhiều thời gian ra để suy nghĩ hơn đấy.
Nên là khi kết hợp lại những cái đều từ nãy đến giờ chúng ta nói với nhau thì mình mới có thể quản lý được nguồn tiền của mình, quản lý được cái chính cái sở thích của mình để mình không vung tiền ra mình mua những thứ mà mình thực sự yêu thích nó nhưng mà nó không mang lại được giá trị gì cho cuộc sống cả.
Ok với ý cuối cùng của mình đó là mình muốn nói về tiết kiệm. Thực sự thì mình tiết kiệm từ rất là sớm và khi mình nói về tiết kiệm thì mình nói với cả hai hướng nhá. Hướng thứ nhất đó là cái bản chất tiết kiệm thì khi mình lớn lên trong một gia đình không Quá là khá giả bố mẹ mình rất là chắt chiu từng đồng để cho mình cho em mình có đủ tiền ăn có đủ tiền đi học đến đóng học phí à Thì mình cũng đã học được rất nhiều từ cái bản tính tiết kiệm đó à Tuy nhiên là và cái bản tính tiết kiệm nó vẫn lớn lên với mình đến tận bây giờ nhưng mà các bạn phải có cái sự phân biệt giữa tiết kiệm quá mức và kiểu là thành ra là kiệt sỉ keyboard đúng không. Chúng ta cần phải có cái ngưỡng phải phân biệt được cái ngưỡng đó và chúng ta không nên bước sang cái ngưỡng quá là kiệt sỉ keybo và tiết kiệm đế một ngưỡng nào đó thôi.
Và khi mà chúng ta càng kiếm ra nhiều tiền ấy thì cái khả năng mà chúng ta tiêu những cái khoản tiền nhỏ chúng ta lại càng dễ tiêu những khoản tiền nhỏ hơn chúng ta thực sự không quá suy nghĩ về những khoản tiền đó nữa V nên không quá nên là chắt chắt chiêu chi ly từng tí một. Màng thứ hai về tiết kiện của mình là mình mới nói về tiết kiệm là gửi tiết kiệm đấy đấy thì các bạn cũng nên biết về cái khoản gửi tiết kiệm dần nếu mà các bạn còn quá trẻ.
Bởi vì là ngân hàng nó là một nơi để các bạn gửi tiết kiệm tốt. Vì sao lại thế? Bởi vì bây giờ nhá giả dụ như bây giờ các cụ ngày xưa đi các cụ kiếm được 100 triệu đồng các cụ nhép vào trong tủ một năm sau thì các cụn lôi cái tủ đấy ra Các cụ vẫn có 100 triệu đồng trong tay. Nhưng nếu bây giờ các bạn mà nhét tiền vào một ngân hàng x thì chẳng hạn hay là ngân hàng Vietcombank đi. Vietcombank đang trả lại suốt 6 ph một năm mình ví dụ thế nhá. Thì nếu một người người ta gửi tiết kiệm 100 triệu mà vệ công Bank sau 1 năm sau người ta đang có thêm 6 triệu tiền lại cộng với gốc 100 triệu là 106 triệu thì rõ ràng người đấy Đang hơn Cụ là 6 triệu đồng rồi đúng không. Thì bây giờ các bạn cũng có thể là nghiên cứu thêm bởi vì Vietcombank là một ngân hàng gửi lại xất tiệm rất là thấp và có những ngân hàng khác họ có thể gửi lãi suất tiết kiệm cao hơn cho các bạn. Lãi suất là 7 ph 7,5 8 ph m năm thì các bạn gửi đó bạn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.
Tại sao lại có cái sự cao hơn như thế? Bởi vì xếp hạng tín dụng của họ thấp hơn via combank. Xếp hạng Tín dụng là gì? Nghĩa là cái khả năng trả nợ của họ hãy thấp hơn của Vic Bank Chính vì thế nên là họ mới trả cho bạn số tiền cao hơn để họ Thu hút nguồn vốn lại về phía họ chứ không phải là về phía Vic Bank. Việc Bank là ngân nng nhà nước ng Đằng cổ phần nhà nước nên là họ có cái Khả năng được bệ đỡ ở phía nhà nước nhiều hơn nên là họ có khả năng không khả năng vỡ nợ của họ ít hơn vì thên họ trả ít tiền lãi hơn đấy các bạn cũng nên hiểu những điều như thế. Khi các bạn gửi tiết kiệm cũng nên để ý thêm những cái mảng khác như là gửi tiết kiệm cho theo tháng nó sẽ lãi suất thấp hơn theo năm cởi tiết kiệm theo từng thời kỳ trong năm nó sẽ có những thời kỳ có những lãi suất tiết kiệm khác nhau ví dụ như là những thời kỳ như kiểu là Tết hay là ra tết chẳng hạn đấy ví dụ nhá.
Thì những cái ngân hàng người ta đang cần nhiều vốn hơn để người ta đi đầu tư thì người ta sẽ đặt lại suất tiết kiệm cao hơn thì lúc đấy người ta thu hút nguồn vốn Nhàn dỗi của nhân dân về đúng không để họ có thêm nhiều tiền hơn cho mình còn là ví dụ giả dụ nh đến tháng 7 tháng 8 tháng 9 cuối năm gì đấy họ có nhiều tiền rồi bắt đầu Họ giảm lãi suất Tết kiệm xuống để họ đẩy tiền ra nhân dân để nhân dân hoặc là kiểu chỉ thị ngân hàng nhà nước chẳng hạn anh phải giảm l Lã suất tiết kiệm xuống cho tôi để người dân rút tiền ra rút tiền ra làm gì để người dân đi buôn bán đi đầu tư thì đ thế phát triển kinh tế phát triển xã hội được nên là chúng ta nên biết về cái con đường lãi sất tiết kiệm này dần dần chúng ta bắt đầu có nhiều kiến thức hơn về ngành tài chính các bạn biết nhiều hơn về đầu tư các bạn có thể đi đầu tư bên ngoài có thể mở những cửa hàng nhỏ đi startup đầu tư chứng khoán đầu tư về chứng Trì quỹ Tùy các bạn lúc đấy các bạn giỏi rồi các bạn tể đầu tư bất động sản tùy nhá.
Nhưng mà bắt đầu thì chúng ta nên biết về việc đi đầu à đi gửi tiết kiệm dần. Đó là năm cái tips mình dùng để quản lý tài chính cá nhân của mình đấy. Thực sự thì mình còn có rất nhiều những cái tips khác cơi. Nhưng mà mình chỉ dành cho các bạn năm cái tips thực sự là cô đọng và quan trọng nhất thôi.

